Kịch bản “Chiếc kính”
by Thùy Trang
Dạo này Bống nhìn mọi vật không được rõ. Xem ti vi cũng phải nheo mắt. Mẹ đưa Bống đi khám mắt. Bác sĩ nói Bống bị cận thị, cần uống thuốc hỗ trợ và thường xuyên đeo kính để không tăng nặng hơn.
Có kính, Bống rất khóai trí. Bé có một trò mới là nhìn mọi vật bằng mắt thường, rồi nhìn qua kính, rồi nhìn bằng mắt thường.
Bé trét đất nặn vào mắt kính. Để chừa một lỗ. Thích thú nhìn cô giáo và các bạn qua lỗ hở của miếng sét màu. Bé bọc các loại giấy màu khác nhau vào 2 bên mắt kính, thích thú nhìn ông Bống tưới cây bằng mắt trái rồi đi tìm bà Bống nhặt rau trong bếp bằng mắt phải.
Bống chia sẻ trò này cho cậu Tôm cạnh nhà. Nhưng cậu này không bị cận nên không nhìn qua kính được. Bống nài ép nhưng mắt Tôm khó chịu lắm nên cậu đành dán giấy bóng màu lên mặt. Hai cô cậu rất khóai trí nhìn mọi vật bằng mắt thường rồi qua giấy kính.
Bống rất hậu đậu. Bống sơ ý làm tuột kính rồi ngồi lên. Chiếc kính méo xệch. Bống đeo lên mũi trông rất ngộ khiến các bạn cười ồ! Bống cũng vui vẻ cười. Các bạn đổ đến mượn kính của Bống tạo dáng trong gương nhà trẻ.
Cô giáo yêu cầu lớp trật tự, chuyển sang chơi trò lắp ghép mô hình. Các bạn trong lớp bí mật chuyển kính của Bống cho nhau, đeo thử và làm mặt hề khiến cả lớp hết sức buồn cười. Bống rất hạnh phúc.
Hết giờ học, Bống và các bạn cẩn thận cất chiếc kính vào chiếc hộp để mai chơi tiếp. Mẹ đến đón Bống về,hỏi kính, Bống đáp đã cất cẩn thận lắm rồi.
Buổi tối Bống đem chiếc kính méo ra xem chương trình thiếu nhi. Mẹ Bống la hoảng, quát Bống hậu đậu làm hỏng kính. Rồi không cho Bống đeo kính nữa kẻo hỏng mắt. Bống không chịu, năn nỉ mẹ không được, Bống khóc nức nở. Mẹ dọa sẽ ném chiếc kính của Bống đi. Bống cố nín khóc để xin lại chiếc kính. Mẹ Bống nói trưa mai mẹ rảnh sẽ qua đưa Bống đi mua kính mới. Bống lo lắng lắm.
Các bạn trên lớp vây quanh Bống. Tình hình có vẻ căng thẳng. Bọn chúng tìm mọi cách giấu chiếc kính. Một bạn leo lên cao cất nhưng vô tình làm rơi kính. Những cậu khác không biết nên dẫm giày lên. Một mắt kính nứt khủng khiếp.
Cô bạn dẫm lên kính vội đưa kính đeo lên mặt. Cô chẳng thấy các bạn đâu cả. Cô bé khóc òa. Mấy cô cậu khác cũng đeo thử, và bắt đầu khóc. Đưa đến tay Bống, Bống sắp phát khóc, mắt kính nứt rơi xuống, tròng kính rỗng không. Bống nín nức nở đeo chiếc kính méo xệch và mất một tròng lên mắt. Bống nhìn các bạn chờ đợi….
Hết
Nguồn ảnh webtretho.vn