Hà Nội vẽ bằng thơ
Poem and photo by Như Quỳnh
Hà nội đêm như người tình,
Hà Nội đáng yêu như người tình,
Những đêm,
Sau mưa, ướt.
Chưa bao giờ yêu Hà Nội về đêm như bây giờ,
Một Hà Nội khác, với những vội vã ban ngày, hối hả của những buổi chiều,
Sông Hồng bồi đắp phù sa, cuộn cuộn,
Anh hơn cả những dòng sông chảy ra biển.
Kỷ niệm, ký ức ngập tràn em,
Hiện hữu, ngươi tình,
Hơn cả những dòng sông.
Em ấm áp bên anh,
Đêm của Hà Nội,
Người tình
Đêm
Em
Mặt trời trên những ô nước
Mặt trời trên những ô nước,
Nhìn từ trên cao,
Hà Nội, thành Venise,
Hồ Tây, thành biển, mênh mông,
Mặt trời trên những ô nước,
Cửa sổ như lửa, những ánh đèn,
Ấm áp,
Hà Nội, tự bao giờ,
thành mênh mông,
Sông Hồng vẫn đỏ ngầu
Những chiều hoàng hôn rực cháy,
Duyên dáng, đáng yêu làm sao,
Những đêm mùa đông,
Hà nội thiếu đi những tiếng rao,
Không còn vội vã,
Vắng lặng thinh không
Vì ngập nước,
Tự bao giờ,
Mặt trời trên những ô nước,
trăng tròn xuống đến tận đáy Hồ Gươm.