Lạ kỳ Khi tôi 20

By Đức Độ

Khi ta 20, ta đủ lớn để bước vào ngưỡng cửa đầy cám dỗ và nhiều trải nghiệm của cõi sống. Khi ta 20, ta vẫn ngây thơ, ngông cuồng và đầy thách thức, ta ôm cái Tôi như một đứa trẻ khư khư món quà quý, rồi đôi lúc, ngỡ ngàng ta nhận ra, ta không mạnh mẽ như ta tưởng. Những cung bậc của một – tuổi – hai – muơi – kỳ – lạ đã được đạo diễn – biên kịch Phan Đăng Di thể hiện trong Khi tôi 20. Gai góc, mạnh mẽ và ám ảnh, Khi tôi 20 duờng như đã khẽ chạm tới vùng đất bí ẩn trong tâm hồn một con người.

Cũng oái oăm như cái nghề “đi khách” của Hoa – nhân vật chính – tuổi 20 của cô là sự tập hợp những trạng huống đối lập và những xúc cảm chênh vênh. Đó là một tuổi 20 dường như mạnh mẽ, bất cần đời mà vẫn yếu đuối và mỏng manh. Đó là một tuổi 20 vừa từng trải vừa ngây ngô vụng dại. Đó là một tuổi 20 rất đỗi lạ kỳ…

Một căn phòng bị bóng tối gần như choán trọn, một chiếc ga đệm đỏ chót, óng lên như lụa và một bể cá cảnh, đó là không gian của những cuộc làm tình, hay chính xác hơn, là những cuộc mua – bán đặc biệt. Trên tấm ga đỏ chót đầy cám dỗ và khiêu khích ấy, Hoa trải qua nỗi ghê tởm với những gã “già gần bằng bố” mình luôn hỏi “Tại sao em chẳng bao giờ nói gì?”; trải qua nỗi ngần ngại “xong việc là đầm đìa mồ hôi, lại phải tắm” và đôi lúc là cả những giây phút… hay hay. Tiền công và cả nhục cảm, như những ngụm nước Hoa uống sau mỗi lần đi khách, là một phần cuộc sống của cô, một phần của tuổi 20. Cô làm việc của mình, thản nhiên và cần mẫn, không quá hăng say và cũng chẳng hững hờ.



Tuổi 20 thanh tân của một người “bán trôn nuôi miệng”, qua Khi tôi 20 của đạo diễn Phan Đăng Di, lành lạnh – cái lạnh của sự thản nhiên trong mỗi hành động, lời thoại của nhân vật, của tone màu xanh đen u ám – và gần như khách quan trong cách kể chuyện.

Nhưng vẫn còn một tuổi 20 khác, một tuổi 20 ngây thơ và khờ dại, một tuổi 20 đầy thách thức và ngang tàng, một tuổi 20 trong veo và tràn trề hy vọng. Đó là một tuổi 20 còn nhấm nhẳng, dằn dỗi khi nói chuyện với bà. Đó cũng là một tuổi 20 trôi qua những gã đàn ông mang tất rách, những “chàng” cao to và cả một người yêu. Tương phản với màu đỏ chót của ga giường mỗi bận tiếp khách, khi Hoa nằm cạnh người yêu, tấm ga có màu xanh nhạt. Và cũng tuơng phản với sự vồ vập, nhục cảm và những giọt mồ hôi của khách, mối tình của Hoa và người yêu trong veo, kiềm chế và cũng đầy khát thèm. Đó là một mối tình vừa trẻ con, vừa hết sức người lớn. Mối tình của hai đứa trẻ còn đấu kiếm với nhau bằng chân gà lớn lên cùng lúc, nằm trong mối tình của miếng trầu têm cánh phượng.

Chẳng có một cuộc làm tình nào, cũng chẳng có sự va chạm quá gần gũi nào giữa Hoa và người yêu. Cách thể hiện tình cảm của họ rất tiết chế, nhưng mối tình của họ vẫn đầy những khát thèm. Tinh tế và giàu ý nghĩa, những chi tiết, hình ảnh nhỏ nhắn như câu chuyện về những nguời khách mà Hoa kể cho người yêu nghe khi anh lau đầu cho cô, con lợn đất hai người nuôi chung, trầu têm cánh phượng, miếng dưa chuột, cốc nước, cây sâm cảnh … thể hiện cảm giác về tình dục bằng một cách rất riêng: gợi cảm và kín đáo.

Một mối tình ngỡ đẹp như cổ tích với một kết thúc tốt đẹp: hoàng tử và công chúa sống với nhau hạnh phúc trọn đời, vỡ oà trong những giọt nước mắt. Tuổi 20 đầy dại khờ và bướng bỉnh của Hoa thách thức lời mời đi biển của người yêu “không có em xem anh có đi đựợc không”. Và bờ vai tuổi 20 ấy đã run lên bần bật khi thấy căn phòng quen thuộc không còn bóng dáng người yêu. Trễ một vài phút, và cổ tích tình yêu tan đi như bong bong xà phòng. Có một kẻ 20 ngồi ngóng trước đồng hồ chờ đợi, và môt người 20 ung dung ngồi gặm hoa quả trên ghế sofa sau khi tàn cuộc mua bán. Có một người 20 thất thểu ra ga tàu đi mất, và một kẻ 20 vội vã xách túi chạy ra nơi hẹn hò khi đã muộn…

Khi tôi 20 không phải là một câu chuyện cổ tích. Đó là những cung bậc khắc nghiệt, đau đớn nhưng cũng rất hiển nhiên của cuộc sống. Và dẫu người tình đã bỏ đi, cây sâm được uốn hình hai người nắm tay nhau vẫn xanh mướt bên cửa sổ. Hoa lại trở về với công việc thường nhật, nhưng không thản nhiên như trước nữa.Tuổi 20 được đánh dấu thêm bằng một vết thương, một sự nuối tiếc và cả nỗi chán chường…

Photo (s) by

www.thegioidienanh.vn/2008101603…ngan.htm

www.my.opera.com/codethanoi/blog/%3F…imit%3D1

www.softvnn.com/forum/showthread.php…3D150568


~ by huyentrangtran on June 17, 2010.

4 Responses to “Lạ kỳ Khi tôi 20”

  1. Tớ cũng thích Khi tôi 20 (xem lần đầu không thích, nhưng xem đến lần thứ 10 thì cực kì thích :D). Có điều những điều tớ cảm nhận từ phim lại không giống Trang. Có lẽ, vì xem phim hay đọc sách đều là xem/đọc bằng những trải nghiệm cá nhân, mỗi người mỗi khác.

  2. Í lộn, không giống Độ ^”^

  3. mình chỉ có nhiệm vụ post bài giúp thôi mà!

  4. Phjm đc đăng trên trang nào vậy ?

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

 
%d bloggers like this: