Xem film, viết, và ngủ mơ về film

my-way-9

by Nguyễn Thị Như Quỳnh

Đó là quá trình học tập 2 tháng tại Dự án điện ảnh mà K4 đang trải qua với nhiều cảm xúc thăng trầm khác nhau. Với khối lượng kiến thức khổng lồ mà chúng tôi đang được tiếp nhận từ các thầy cô giáo tâm huyết của điện ảnh Việt Nam và các giáo sư nước ngoài, thực sự chúng tôi đang bị ngợp. K4 đang oải, mệt mỏi. Bài viết không còn sung sức nhiều, Mr Dean phải mail cho tất cả các thành viên K4 về việc viết bài trên tinvan là một yêu cầu bắt buộc. Phải chăng K4 đang ở trạng thái sau khi tiếp thu là sang lọc và nhận ra điều gì đó, tiếp tục hay không chặng đường còn lại?

Tại sao số lượng bài viết trên tinvan có hạn?

K4 có một nửa lớp là viết bài đều đặn và thường xuyên. Một nửa còn lại thì lúc có viết có lúc không. Lý do đa phần là bận hoặc không có cảm hứng khi viết hoặc về phim đã xem. Với tôi, học chuyên nghành biên kịch, viết như là một nhu cầu tự thân, kể cả không viết gì ra hồn vẫn viết, và khi có ý tưởng thì viết như điên, và gửi cho Mr Di. Tôi biết, kết quả chưa đạt, càng viết và càng kiên nhẫn. Với tinvan, thì những bài viết cho tôi một cái nhìn trung thực về suy nghĩ và trải nghiệm của cá nhân. Tôi thích cách mà Dean truyền cho mọi người, nguyên bản trong suy nghĩ của mình, đó chính là sự khẳng định mình. Vì thế, tôi không ngần ngại viết. Viết và viết. Có nhiều bạn thì lại quá kỳ vọng vào việc viết lách hoàn hảo, tôi nghĩ, viết như làm một bộ phim ngắn, chỉ là một lát cắt bạn cảm nhận hoặc bạn thấy, bạn thích nhưng là của chính bạn.

Tôi không biết các bạn có đọc hết tinvan, tờ nội san của chúng ta không nhưng tôi thì đọc hết bài viết của các bạn, đó là cách tôi hiểu thêm bạn ở lớp, về cách tiếp cận của bạn với các vấn đề, hơn nữa, một phần quan trọng tôi nhìn được một phần con ngừoi của bạn ở những dòng chữ và trang viết đó.Tinvan online nữa, mọi ngừoi cũng ít vào, ít comment và không biết có đọc hết bài của bạn khác không?

Mr Dean cũng có ý nhắc nhở chúng ta việc sử dụng tinvanonline, vì nó là một phương tiện chính thống của thế giới truyền thông hiện đại, không biết các bạn có suy nghĩ gì về vấn đề này không? Dù bạn có muốn tiếp tục chặng đường đi tiếp theo một cách nghiêm túc hay không thì tôi nghĩ, chúng ta nên bắt đầu từ việc thực hiện đúng nguyên tắc của dự án, đi học đầy đủ, viết bài đầy đủ.

Nếu nghỉ học, báo với dự án, báo với thầy cô gíao phụ trách. Nếu tiếp tục đi, bạn hãy yêu nó như chính cuộc sống của mình vì tâm huyết, thời gian bạn đã dành cho nó hơn tất cả mọi thứ. Mỗi ngày, chúng ta học 8h trên lớp, xem phim và xem phim, về nhà nghĩ về phim để viết và thậm chí là mơ về phim nữa. Tớ thì luôn mơ đến môn Biên kịch của Mr Di và thú thực, càng học, tớ thấy mình càng thiếu nhiều thứ, vốn sống, sự trải nghiệm, chia sẻ, xử lý tình huống, thông tin.

Không có con đường đi nào trải Hoa hồng

Tôi đã ốm một trận khi quá mệt mỏi, việc học, việc viết bài, suy nghĩ về công việc và những dự định trong thời gian tới, thậm chí, tôi không có thời gian đi chơi, thăm hỏi bạn bè nữa, một số thú vui của tôi bị lãng quên. Tôi nhận ra, điều chỉnh nó trong sự vất vả, có lúc điên rồ vì chính mình bất lực như sức khỏe hoặc việc viết lách chưa đến đâu, nhất là môn của Mr Di.

Tôi nghĩ, chúng ta nên bắt đầu mọi thứ từ tình yêu thuần túy, yêu nó thì sẽ sống chung với nó, chấp nhận những khó khăn, mệt mỏi cùng nó. Chúng ta có ½ chặng đường đi qua, không hề đơn giản, không hề trọn vẹn những mong đợi nhưng được gặp nhau, biết nhau và học những người thành công nhất của nền điện ảnh nước nhà, là một may mắn, may mắn cực kỳ. Một bầu không khí thoải mái, được thầy cô, bạn bè quan tâm. Tuần vừa ròi, không thấy BBT giục nộp bài thấy thiếu cái gì đó, tôi thấy mình đang gắn bó cùng các bạn và cảm thấy 6 tháng hình như quá ngắn, thực sự là thế. Hãy sống trọn vẹn cùng nhau, cùng những tâm huyết, trăn trở, chia sẻ cùng bạn bè, thầy cô những dự định của mình.

Tôi cảm nhận sự mệt mỏi của các bạn, sự chán chường thậm chí là thất vọng nhưng đó cũng là trạng thái tâm lý rất bình thường, hãy đối diện và vượt qua. Có một kỳ thi trước mặt, 2 cái tết liên tiếp và làm khóa luận, thực hiện dự án riêng của mỗi người, rồi không cùng nhau ngồi trên tầng 7 đó nữa, tôi thấy mình thiếu đi một phần của cuộc sống.

Vì vậy, từ hôm nay, khi ngày mai đến lớp, ngày mai lại xem phim, lại viết và mơ về phim đã xem và mơ về phim mình sẽ làm, chúng ta lại hứng khởi niềm vui và tình yêu dành cho nghệ thuật thứ 7.

Sự tâm huyết và phong cách làm việc của Mr Dean khiến cho tôi thấy mình cần nghiêm túc hơn trong việc học hành và với bất cứ việc gì làm, bạn nên chọn cho mình những nguyên tắc phù hợp với bản thân để làm sao dung hòa cùng nguyên tắc chung của tổ chức. Điều đó sẽ giúp bạn thành công trong một nhóm đối tượng bạn tương tác. Với từng nhóm nhỏ, bạn sẽ luôn là ngừoi chủ động. Còn chần chờ gì nữa, những ngừoi bạn cá tính và đáng yêu. Tôi yêu các bạn và K4. Vì tình yêu điện ảnh, tôi có các bạn trong không gian rất đỗi yêu thương này, K4 của tôi.

Cuối tháng 12/2008

~ by quynh12281 on February 25, 2009.

11 Responses to “Xem film, viết, và ngủ mơ về film”

  1. Học ĐA đã phải xem phim suốt ngày, nếu đêm về lại mơ thấy phim thì thật là…ác mộng. Đừng dọa tớ nữa :-((

  2. hihi, hồi đầu mơ việc viết lách kịch bản, sau đó thì film các loại, ui, ko sợ nữa rồi, mà thấy lo,

  3. yes ! đồng ý với luận điểm viếtliên tục. đừng chờ hoàn hảo rồi mới viết. vì sẽ chẳng bao giờ hoàn hảo ngay cả. thậm chí thành phim rồi vẫn ko hoàn hảo. thế nên cứ viết, dù dở cũgn viết, nhưng chịu khó edit hoặc nhờ người edit truớc khi đăng tin vắn là 1 sự tôn trọng bản thân và bạn đọc :)

  4. Giờ em đang mơ về Khoá học Làm phim Mùa Hè – Oa oa oa… Nam California ớiiii

  5. ơ, hoahuyen mà đi học khoá làmphim mùa hè thì khỏi làm khoá luận tốt nghiệp hả? hay sẽ được đặc cách đi về rồi làm sau nhỉ? :)

  6. Lan anh ơi, ý của bạn là gì thế, bạn có biết đạo đức nghề viết và những nguyên tắc không?
    Thật sự, tớ không muón những bài viết của tớ trở thành một nơi giáo điều, tranh luận những cái không đâu. Vì comment cũng là tôn trọng.

  7. Ô no! Sao lại có va chạm thế này!
    Hoa Huyền ơi, chúc ước mơ của bạn thành hiện thực.

  8. chắc là ko phải tranh luận chứ? tớ không có ý gì xấu đâu nhé. tớ hoàn toàn đồng tình với Quỳnh về việc phải viếtliên tục cơ mà. tớ luôn muốn dĩ hoà vi quý, nên nếu thấy có gì đó hơi huớng bất hoà vì cái comment của tớ, thì hay là ta gỡ cái comment của tớ xuống nhỉ? ấy cho ý kiến nhé, nếu thấy cần thì comment, tớ sẽ là người gỡ nó xuống :) nhé :)

  9. với tớ ở đây không phải dĩ hòa vi quý mà là sự tôn trọng và nguyên tắc của publicsing.
    Tớ cũng không có thói quen gỡ bài và bất cứ comment nào dù phản cảm, vì đõ cũng không phải nguyên tắc của tớ và nó không vi phạm điều gì.
    Nhưng tớ không muốn bài viết của mình trở thành không gian lạm dụng để nói lên điều này điều kia, vì bài viết của tớ là cảm xúc, là sự tôn trọng của chính tớ với bản thân mình và ngừoi đọc.
    Thiếu sót thì tớ luôn ghi nhận và sửa chứ chưa bao giờ không cầu thị.

  10. Thật sự, tớ không muón những bài viết của tớ trở thành một nơi giáo điều, tranh luận những cái không đâu. Vì comment cũng là tôn trọng.

    quynh12281 said this on March 2, 2009 at 8:21 am

    Vì Quỳnh đã nói như vậy, nên mình sẽ dừng việc comment về vấn đề này ở đây thôi. Chỉ nhấn mạnh rằng mình không có ý đồ gì xấu ở comment đầu tiên cả.

  11. hihi, tớ cũng ko có ý kiến gì mà, bởi sự tôn trọng với bạn đọc, và vấn đề tốt xấu ở đây không nên bàn, vì thế, khi viết ra, góp ý không dễ là thế bởi thiện chí có thể không hiểu hết được, ý tại ngôn ngoại và hiểu lầm là rất dễ.
    Tớ có thể hiểu Lan anh nhưng còn ngừoi đọc khác, tớ cực kỳ kỹ tính trong việc comment với bài viết của ngừoi khác là thế!

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

 
%d bloggers like this: