A Christmas Story
by: Thu Trang
Cách đây hai năm, tình cờ tôi được biết “A Christmas Story” nằm trong danh sách những phim đáng xem nhất trong dịp Giáng sinh, bộ phim được đánh giá cao nhất nhưng tôi thì chưa từng nghe thấy bao giờ cho đến thời điểm năm 2006, vậy là công việc tìm kiếm bộ phim này bắt đầu. Mòn mỏi một tuần lục sục khắp nơi, hết các hàng đĩa ở khu phố cổ đến TPD đều không có, tôi đành đầu hàng.
Năm nay, tôi lại tiếp tục tìm kiếm, tôi cũng hi vọng trong quỹ đĩa của thư viện Dự án điện ảnh sẽ có, nhưng kết quả vẫn là số 0. Có lẽ nó đã nằm trong 600 chiếc đĩa bị mất trong 3 năm qua. Nhưng trời cũng không phụ lòng người, cuối cùng tôi vẫn tìm được “A Christmas Story”.
Trẻ em không phải lúc nào cũng thích đồ chơi, gấu bông, quần áo đẹp với kẹo bánh, Ralphie là một chú bé như thế. Cậu chỉ thích duy nhất một khẩu súng Red Ryder trong dịp Giáng sinh, thứ mà cậu và đứa em trai nhỏ vô tình nhìn thấy trong gian hàng bách hoá. Kể từ đây lúc nào Ralphie cũng mơ tưởng đến khẩu Red Ryder ở mọi lúc mọi nơi. Câu chuyện chỉ có vậy nhưng trong suốt 94 phút của bộ phim, khán giả không lúc nào muốn rời mắt khỏi màn hình bởi sự diễn diễn xuất quá đáng yêu của các nhân vật nhí, cộng với sự hài hước có phần châm biếm của nhà trường hay gia đình Ralphie.
Ralphie tội nghiệp mơ ước có một khẩu Red Reyder bởi cậu nghĩ rằng một ngày đó sẽ tự mình bảo vệ được gia đình bằng chính khẩu súng đó. Nhưng Ralphie nhanh chóng mỡ mộng khi nói với mẹ trong bữa ăn sáng. Bị mẹ từ chối nhưng Ralphie vẫn nuôi hy vọng và hy vọng ấy tưởng đã được dịp thổ lộ khi chủ đề của bài viết trước ngày Giáng sinh: “Em muốn được tặng quà gì vào ngày Noel”.
Ralphie đã dành nhiều công sức cho bài viết và lại mơ mộng mình sẽ được điểm A+ nhưng kết quả chỉ là điểm C+. Quá thất vọng, Ralphie vẫn cố xếp hàng trong siêu thị để nhờ ông già Noel (giả) giúp mình nhưng kết quả thì cũng không hơn những lần trước. Cả ba đại diện là gia đình (người mẹ), nhà trường (cô giáo), thần tượng của trẻ em (ông già Noel) đều từ chối mong ước mà Ralphie cho là chính đáng mà không giải thích tại sao, họ đều chỉ trả lời hời hợt: “You’ll shoot your eyes out” như một sự cảnh báo đây là món đồ không thích hợp cho trẻ em.
Hiểu được tâm lý của trẻ em không phải lúc nào cũng là điều dễ dàng, trong bộ phim này, món quà mà Ralphie yêu thích có thể là điều kì cục trong mắt cha mẹ, cô giáo, ông già Noel nhưng nó lại có lý trong con mắt của cậu bé. Thực chất việc không quan tâm đến suy nghĩ của con trẻ là vấn đề của nhiều gia đình trong xã hội và trên thực tế đôi khi chúng còn để lại những hậu quả đáng tiếc. Trong “A Christmas Story”, đã có lúc Ralphie trở lên hung hăng dữ tợn trái hẳn với bản tính hiền lành hàng ngày của cậu bé. Đó là trường đoạn Ralphie chán nản vì bị điểm C+ (một điều ngoài mong đợi của cậu) lại bị nhóm bạn trêu chọc giống như mọi lần. Trái với những lần trước chỉ toàn bỏ chạy, lần này Ralphie xông vào đánh Scut túi bụi, trận trả thù không có nghĩa chỉ là sự dồn nén vì nhiều lần bị bắt nạt, mà có lẽ một phần do không ai hiểu được những ý nghĩ cậu cho là đúng.
Cũng giống như những bộ phim gia đình trong dịp Giáng sinh như “Home Alone”, “Love Actually”,… “A Christmas Story” không có những thủ pháp đặc biệt trong dựng phim. Tuy nhiên, điều gây ấn tượng và làm cho bộ phim có chỗ đứng trong lòng khán giả có lẽ nằm ở thông điệp nhẹ nhàng, những pha hài hước cho vào đúng lúc, cũng như sự diễn xuất tự nhiên của các diễn viên nhí.
Image: Movieprop
Trang có lẽ là người chăm xem phim nhất lớp… Đúng là có sức vóc thì bao giờ cũng hơn gầy nhẳng :P…
ngochuyen095 said this on December 14, 2008 at 12:39 am
một ngày đó – Lẽ ra là “một ngày nào đó”
mỡ mộng – lẽ ra là “vỡ mộng”
phongsinh said this on December 14, 2008 at 2:05 pm
Thanks đại ca Phong Sinh ;D
thutrangnguyen said this on December 14, 2008 at 6:58 pm